ASoi
Tôi biết đến Slowly thông qua một hội nhóm đầy tử tế và ấm áp trên Facebook, và trong những ngày ủ dột vì bản thân quá trống trải, tôi bắt đầu thử ứng dụng này. Xin nói trước là tôi trân trọng mọi lá thư đã từng gửi đến tôi – những người bạn từ cả Anh, Ấn Độ, Việt Nam, Trung Quốc, Đài Loan, Úc, Ba Lan… và mỗi một lá thư khi đến với tôi đều là sự hạnh phúc, là niềm vui khi được kết nối, dù rằng mọi cuộc chuyện trò có thể lưng lửng giữa trời.
Tôi nhận được một lá thư từ một đất nước không quá xa lạ với người Việt, nhưng thật bất ngờ, khác với nhiều lá thư khác đã “bay” đến tôi bằng tính năng ghép cặp ngẫu nhiên, lá thư này đến với sự chủ đích, vì dòng giới thiệu vẻn vẹn trong hồ sơ. Đó là người đầu tiên tìm đến và kết nối với tôi bằng một sự đồng cảm, thông qua một câu hát cảm xúc, một câu hát vu vơ cũng được mà kể cả bạn thân tôi ngoài đời cũng rất ít nhận ra. Anh bạn ấy đã gửi cho tôi một câu hỏi, và khi tôi đáp lại, chúng tôi thành bạn, với những chia sẻ xoay quanh một câu hát mà cả hai đều yêu thích.
Người bạn này cũng cho tôi một “chân lý” mới mẻ tuyệt vời, mà sau này đã trở thành điều tôi tự làm yên lòng mình, cũng giúp tôi an ủi nhiều người bạn khác. Khi tôi xin lỗi vì một lá thư hồi đáp quá chậm, anh nói: “It’s okay. I’m not waiting for you, but I am happy when your letter comes”. Sao một điều giản đơn đến thế mà tôi cũng phải chờ đến người bạn qua thư này mới nhận ra được nhỉ? Điều đó làm anh trở nên đặc biệt hơn trong số rất nhiều người bạn qua thư khác của tôi, và cũng là người tôi nhớ nhiều nhất.
Anh “biến mất” khỏi những cuộc chuyện trò của chúng tôi đã gần một năm rồi, có lẽ là vì thành phố nơi anh sống đã thôi cơn dịch dã, và anh thì rất bận rộn với những ước mơ, đam mê thú vị của mình. Tôi, vẫn lặng lẽ hàng tuần mở Slowly, để hồi đáp những người bạn mới, để nhìn những lá thư từ những người bạn cũ với toàn bộ sự xin lỗi và tiếc nuối, và để chờ tài khoản của ảnh bật sáng trở lại.
Câu chuyện của tôi không quá kịch tính, cũng không nổi bật, nhưng đó là một điều bé nhỏ mà Slowly đã mang đến cho tôi – một người bạn đặc biệt và một câu nói làm nên sự thay đổi của tôi mãi về sau.
Và tôi vui với điều ấy.