Ahsab
Originally written in English. Translated by Rin.
Xin chào cộng đồng Slowly,
Mình đã viết thư khá nhiều lần trên ứng dụng này và cũng không ngạc nhiên gì nếu mà mình đã từng gửi cho bạn một bức thư rồi. Được rồi cứ cân nhắc coi như đây là lá thư dành cho bạn – một ứng dụng thật tuyệt vời mà chính bạn đã tạo ra. Mặc dù mình cho rằng mình là một người cởi mở nhưng lúc nào mình cũng hoài nghi về ứng dụng này trong hàng ngàn ứng dụng ngoài kia. Nhưng có một thứ gì đó ở Slowly đã thu hút sự chú ý của mình, đặc biệt là khái niệm mình có thể viết thư cho rất nhiều người không nhất thiết đến từ nước của mình. Mình lúc nào cũng thấy hứng thú với những lá thư cả – có thứ gì đó thật kỳ diệu nhưng cũng thật trong sáng nữa. Mình coi việc gửi thư đó như một loại hình nghệ thuật nhưng đã bị đánh mất từng ngày qua đi. Slowly, bằng một cách nào đó, đã làm việc gửi thư đó quay trở lại và mình không thể cảm ơn xuể nhà sáng chế đã tạo ra sáng kiến này. Đó là lý do tại sao mình kèm bức ảnh này, nó ghi là “dhonnobaad”, đó là tiếng Bengali có nghĩa là “cảm ơn”. Phải đấy, mình rất cảm kích các bạn đã dành cho chúng mình có cơ hội quay lại với việc gửi thư tưởng chừng như đã không còn nữa để chúng mình có thể thắp nến lại đam mê của chúng mình cho việc viết thư – một điều mà mọi người đã dường như quên lãng trong thế kỷ ngày nay.
Mình lúc nào cũng hứng thú với việc được học nhiều nền văn hóa khác nhau và có những người bạn được kết nối với nhau thông qua những nền văn hóa đó. Với Slowly, mình học được rất nhiều điều từ rất nhiều người bạn đến từ những đất nước khác nhau – cách họ ăn uống, cách họ chào hỏi nhau, cách họ xử lý công việc, hay cách họ sinh sống qua ngày. Không có thứ gì ngăn lại được giới hạn của Slowly cả. Có rất nhiều chủ đề mà mình có thể thảo luận với mọi người mà không ai phán xét mình cả. Nói về chủ nghĩa tương đối văn hóa, thời kỳ phục hưng, chủ nghĩa Marx, Freud, văn hóa đại chúng, âm nhạc và thậm chí cả tình dục nữa – sẽ không có bất kỳ ranh giới nào được hạn chế ở Slowly cả. Thú vị nhất là bạn được nghe những luồng ý kiến và khía cạnh của nhiều bạn trên thế giới và thỉnh thoảng, nó có thể ảnh hưởng đến tư tưởng của bạn và làm cho bạn thay đổi cách nhìn nhận của chính mình về một vấn đề cụ thể nào đó. Đó chính là vẻ đẹp của sự giao tiếp, hoặc là hơn thế nữa để mỗi khi trò chuyện, sẽ không ai phán xét chúng ta cả. Không hề giống với những phương tiện truyền thông khác nhưng đây chính là ứng dụng mà mình được làm quen với các bạn mà mình không biết họ là ai cả. Có những nơi có người gọi mình là kẻ kì dị vì cố gắng làm quen với người khác nhưng Slowly thì không. Ở đây, mình có thể được thoải mái nêu lên quan điểm của mình về những vấn đề nào đó mà mình rất sợ nói ra, thậm chí là với bạn bè ngoài đời của mình. Mình đã bắt đầu cuộc hành trình của mình trên ứng dụng này kể từ lúc bị giãn cách xã hội, và tin mình đi, mình đã phải trải qua một quãng thời gian khó khăn khi mới làm quen với ứng dụng này. Cuộc sống riêng tư của mình khá rối rắm. Mình đã có một cuộc chia tay vào tháng ba và giãn cách xã hội vào tháng tư. Mình đã phải rất khó khăn để có thể đối đầu với những chuyện như vậy. Ngoài ra thì mối quan hệ của mình với gia đình cũng xấu đi. Nói ngắn gọn lại thì mình đã trải qua một giai đoạn khó khăn. Và hãy tin những gì mình nói đi, Slowly đã giúp mình vượt qua giai đoạn khó khăn đó và mình không cảm thấy mình cô đơn. Động lực lớn nhất mà mình có từ Slowly đó chính là “Chúng ta sẽ trải qua cùng với nhau”. Điều đó giúp mình nhiều lắm và mình không có nói dối gì đâu.
Tình yêu của mình dành cho âm nhạc là bao la và mình đã gặp rất nhiều bạn cũng có cùng với niềm đam mê với mình khi nhắc tới âm nhạc. Mình đã tìm được những người bạn cũng có gu âm nhạc giống mình. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể tìm được một người bạn cũng thích nhóm nhạc Neutral Milk Hotel hay là nhóm nhạc Bright Eyes. Nhưng mình đã tìm được họ ở đây và mình thật vui được chia sẻ những bài hát cũng như danh sách bài hát với họ. Không chỉ âm nhạc đâu, mình còn là một người mê phim nữa cơ và ở đây mình đã gặp rất nhiều bạn toàn là xem những bộ phim hay thôi. Mình tự nhận mình là người rất hoài niệm, mình lúc nào cũng nhớ về thời năm 2003-2004 và cũng có mấy bạn đồng cảnh ngộ với mình ở đây nữa. Mình là một người rất lãng mạn, yêu là yêu hết mình. Mình luôn muốn biết về Calcutta bởi vì đó là hàng xóm của mình và họ cũng nói tiếng Bengali nữa. Mình muốn biết những điểm giống và khác nhau, và Slowly đã làm cho ước muốn đó của mình thành hiện thực.
Chắc là mình sẽ dừng bút ở đây rồi. Mình chỉ muốn nói là mình rất biết ơn ứng dụng này đã được tạo ra. Ứng dụng này là phúc hưởng của mình đấy. Mình đang rất mong chờ những kỉ niệm đẹp quý giá ở phía trước mà mình sẽ có ở đây. Mãi ủng hộ Slowly. Một câu chuyện tình qua những lá thư. Mãi trân trọng những người bạn không bao giờ phán xét mình cả.