AniMax & Elif.Murphy
Originally written in English. Translated by Nguyễn Phi Long.
Slowly, là cách mọi thứ tốt đẹp bắt đầu, là cách một mầm xanh đâm chồi và lớn lên trước khi nở rộ thành bông hoa rực rỡ nhất. Hơn thế nữa, đó còn là cách mà tôi và Elif yêu nhau.
Câu chuyện bắt đầu vào tháng 10 năm 2018 khi tôi tải ứng dụng Slowly.Sau khi chỉnh sửa trang cá nhân, tôi ngay lập tức nhận được rất nhiều bức thư.Indonesia,Nga, Đài Loan, Hàn Quốc – bạn bè từ khắp hành tinh này đều muốn nói chuyện với tôi sao !!! Tôi đã gặp được rất nhiều những con người tuyệt vời mà có lẽ trong đời thực tôi sẽ chẳng bao giờ có cơ hội như vậy. Chúng tôi chia sẻ cho nhau thế giới riêng của mình. Nó thực sự ấm áp và bất ngờ, và trên tất cả, là nhờ cầu nối vô hình mà Slowly đã gắn kết chúng tôi.
Tôi đã đắm mình vào những trải nghiệm như vậy. Nhưng, vào 22 tháng 11 năm 2018, một điều đã xảy ra khiến tôi không thể nào quên.
Lúc đó ở Mỹ, tôi đang đón lễ Tạ Ơn tại nhà của cha mẹ. Trước đó vào ngày hôm ấy, tôi nhận được một thông báo nói rằng một bức thư sắp được chuyển đến từ Elif.Murphy ở Iran. Iran ư? Một người ở tận Iran thì nói gì với mình cơ chứ? Tò mò quá, tôi tìm đến trang cá nhân của cô ấy và thấy rằng cô ấy cũng chạc tuổi tôi và muốn nói chuyện với mọi người trên thế giới. Tuyệt, tôi không thể chờ thư của cô ấy thêm được nữa.
Sau bữa ăn tối hôm đó, cuối cùng bức thư cũng đến. Lá thư đầu tiên đó rất hoàn hảo: ngọt ngào, bình dị và lịch sự. Thực ra thì, nó cũng đáng yêu lắm. Cô ấy không viết quá nhiều, chỉ là giới thiệu bản thân “Tôi là Elif đến từ Iran” và hỏi rằng liệu chúng tôi có thể trở thành bạn không. Tại sao không nhỉ? Cố ấy có vẻ như là một người tốt, và tôi cũng háo hức tìm hiểu xem cuộc sống của cô ấy như thế nào.
Hôm sau, tôi trả lời thư của Elif. Chúng tôi bắt đầu trao đổi thường xuyên hơn, từ gia đình, bạn bè, âm nhạc, phim ảnh cho tới văn hóa và chính trị. Cuộc sống ở Iran khác cuộc sống ở Mỹ rất nhiều nhưng chúng tôi lại có nhiều điểm tương đồng, đặc biệt là tình yêu động vật. Cô ấy nói cho tôi biết lý do tại sao lại viết cho tôi đầu tiên, đơn giản là vì tôi cũng yêu động vật.
Năm mới sắp đến, những bức thư của chúng tôi ngày một dài hơn. Chúng tôi không thể ngừng viết!! Có quá nhiều thứ để tâm sự với nhau. Một điều rõ ràng rằng chúng tôi không chỉ đơn thuần là bạn qua thư nữa, mà là bạn tốt của nhau rồi. Khoảng tầm Giáng Sinh, chúng tôi quyết định trao đổi số điện thoại, và từ đó, không ngày nào là chúng tôi không nhắn tin cho nhau. Cho dù tôi dậy vào 5 rưỡi sáng hay bận với công việc vào giữa ngày, tôi vẫn đều đặn nói chuyện với những người bạn mới. Chúng tôi chào nhau vào buổi sáng, chúc ngủ ngon vào buổi đêm và cùng nhau đón nhưng mùa lễ, ngay chính trên mạng Internet này.
Elif đã khiến tôi vô cùng bất ngờ trong ngày sinh nhật của mình hồi tháng 2. Lúc ấy, tôi mới nhận ra là tôi và cô ấy có ý nghĩa với nhau như thế nào. Cô ấy tặng tôi rất nhiều quà đẹp, nhưng thứ ý nghĩa nhất, chạm vào tới trái tim tôi, là bài thơ cô ấy đọc cho tôi. Khi lắng nghe, chất giọng Persian ngọt ngào, mềm mại rót vào tai, khiến trái tim tôi tan chảy. Tôi có thể cảm nhận được sự ân cần mà cô ấy dành cho tôi, và mối quan hệ này, thực sự đặc biệt hơn rất rất nhiều so với tôi từng nghĩ. Khi cô ấy nói rằng tôi là bạn thân nhất của cô ấy, cảm giác như tôi là người đàn ông may mắn nhất thế gian này vậy.
Ngày tháng cứ thế qua, chúng tôi tiếp tục như những “người bạn”. Nhìn lại quãng thời gian đã qua, chúng tôi cười phá lên vì quả thực nó quá đỗi đấng yêu và hài hước. Cả hai đều quá ngại ngùng để bày tỏ tình yêu, nhưng mọi dấu hiệu đều đã rõ ràng rồi, thậm chí đồng nghiệp của tôi cũng thấy vậy.
“Ông cứ cười mãi vì cái gì thế?”
“Tôi thấy hết mấy cái trái tim trong máy ông rồi. Nói chuyện với nàng nào thế?”
“Yêu rồi, chấp nhận đi!”
Trong sâu thẳm trái tim, tôi biết nó là sự thật. Cùng với Elif, tôi cảm thấy thoải mái hơn bất cứ con người nào. Em quan tâm chăm sóc tôi, thể hiện sự ân cần và thấu hiểu tôi hơn bất cứ ai mà tôi biết, ngay cả khi chúng tôi cách nhau sáu ngàn dặm. Hơn tất cả, tôi chỉ yêu thiết tha yêu em mà thôi. Tôi không thể đẩy em ra khỏi tâm trí được. Em thông minh, vui vẻ, đồng cảm, tràn đầy nhiệt huyết và cũng xinh đẹp nữa. Em khiến cho những người tôi từng gặp mờ nhạt đi. Trong tâm trí tôi chỉ có mình hình bóng em với ngọn lửa cháy rực, và nụ cười. Em có một thứ gì đó rất đặc biệt mà không ai có. Tôi không thể rời xa em được.
Tôi tự nhủ rằng sẽ bày tỏ tình cảm của mình vào sinh nhật em, quả nhiên chúng tôi đã chẳng thể đợi lâu như thế được. Tình yêu cứ ngày một lớn dần khiến tôi không thể trì hoãn lâu hơn được nữa.
17/06/2019, cả hai chúng tôi cùng thú nhận tình cảm của mình.
Như ngày đầu gặp nhau, tôi sẽ chẳng bao giờ, không bao giờ quên. Chúng tôi trao cho nhau những thứ thầm kín nhất từ trái tim mình, cùng nói ra những thứ ấp ủ trong lòng đã lâu mà không đủ dũng khí để bộc bạch. Tạ ơn Chúa, Elif cũng có cảm nhận giống như tôi ngày trước. Tình yêu của em dành cho tôi mãnh liệt như tôi dành cho em, nếu không nói là lớn hơn nữa.
Mọi thứ thay đổi kể từ hôm đó. Nó như thể chúng tôi được hồi sinh vậy, như thể cuộc sống thực sự cuối cùng cũng bắt đầu. Tình yêu ấy thật giản đơn, trong sáng và chân thành – điều kỳ diệu nhất từng xảy đến với cuộc sống của chúng tôi. Chúng tôi đã từng cô đơn và mơ hồ như những con người tuổi đôi mươi khác, nhưng giờ thì con đường phía trước đang rộng mở, thật đẹp và hoàn hảo. Em là tất cả đối với tôi, và hằng ngày em như nhắc tôi rằng tôi là của em.
Giờ đây, chúng tôi cùng nhau mơ về một tương lai xán lạn. Chúng tôi hay đùa rằng Chúa đã làm một việc tuyệt vời bằng cách tạo ra hai sinh vật, khi đến với nhau sẽ rất hoàn hảo, nhưng lại chia cách họ ở hai thế giới khác nhau. Cám ơn Chúa vì đã ban cho chúng con Slowly để chúng con có thể ở bên nhau như bây giờ.
Với những căng thẳng chính trị giữa hai chính phủ Iran và Mỹ hiện nay, chúng tôi không thể giả định rằng chúng tôi sẽ có thể ở bên nhau một cách thuận tiện. Nhưng ai lại nói tình yêu đích thực nên là một trong những điều này? Để bên nhau dù phải vượt qua những gì đi chăng nữa, chúng tôi cũng sẽ tìm cách. Mười một tháng cuối cùng này là mười một tháng của cuộc sống chúng tôi, và tất nhiên, chỉ là phần mở đầu cuốn truyện tình yêu của chúng tôi mà thôi!
Cám ơn, Slowly, vì đã tạo ra một ứng dụng giúp tôi tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình. Và anh cũng cám ơn em, Elif, vì đã mang đến cuộc sống của anh con người tuyệt vời nhất anh từng biết. Anh yêu em azizam.