BethRJ
Originally written in English. Translated by Rin.
Mình không biết phải bắt đầu từ đâu mới chính xác nhất cả, nhưng câu chuyện Slowly của mình bắt đầu vào tháng mười năm 2018, lúc đó mình cố gắng làm quen với càng nhiều bạn càng tốt, mình nhanh chóng nhận ra rằng điều đó không hề khả thi tí nào cả.
Có rất nhiều bạn trao đổi qua thư rất đa dạng nhưng số lượng người phản hồi thư của chúng ta phải tỉ lệ thuận với khả năng trả lời thư lại họ của chúng mình. Với sự để tâm, với sự tác động, với lòng tôn trọng. Chỉ duy nhất cách này làm cho cuộc trải nghiệm trao đổi thư của chúng ta mới phát triển được tình bạn. Không phải lúc nào chúng ta và đối phương cũng có những thứ tương đồng nhau, ngược lại, đó là chính là những sự khác biệt nhau để chúng ta hoàn thiện con người chính mình.
Mình đã kết bạn, thật ra cũng không quá nhiều, có một vài người bạn vẫn nói chuyện với mình cho đến tận hôm nay, còn có một số thì ra đi khi mới nói chuyện với mình được một nửa chặng đường, họ ra đi mà không để lại lời từ giã. Mình thậm chí còn tìm ra có những người gửi thư rác liên tục lợi dụng những bạn có lòng tốt nữa cơ.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất để nói về Slowly, là lời cảm ơn về tình bạn của mình qua việc trao đổi thư từ, những người bạn đến từ nhiều nơi trên thế giới, mình cũng không phải quá cuồng nhiệt trong cơn đại dịch COVID 19 này đâu.
Mình đã gặp những người rất tốt với một trái tim ấm áp, những người luôn ở đó sẵn sàng để nghe và kể những khoảnh khắc vui buồn của họ, lần đầu tiên trong cuộc đời mình không cảm thấy sự cô đơn mặc dù mình ở một mình ở nhà.
Thật là nhiều kỷ niệm đẹp quá đi, cùng chia sẻ cho nhau những cuộc trải nghiệm, những chuyện buồn, sự cô đơn trống trải… Mình muốn cảm ơn đội ngũ Slowly đã tạo một ứng dụng thật tuyệt, độc nhất để tương tác với mọi người, đã cứu rỗi một thứ dần như bị quên lãng, nhưng lại rất cần thiết: đó là sự chia sẻ cảm xúc.
Mình rất biết ơn đội ngũ Slowly. Cảm ơn!