Dabr
Originally written in English. Translated by Nguyen Ho Lan Huong.
Tôi bắt đầu sử dụng Slowly vào tháng 9 năm 2020. Không có một kì vọng trước mắt nào về những điều tôi sẽ gặp, mục đích ban đầu chỉ đơn giản là để tập luyện tiếng Anh với một người bản địa. Thế nhưng, sau khi đọc một vài lá thư, tôi nhận ra người dùng Slowly (hay ít nhất là những người tôi gặp được) đều rất tốt và đầy sự đồng cảm. Là cả một quá trình để tôi nhận ra điều đó, đặc biệt là khi các tương tác qua màn hình thường không tồn tại được lâu.
Sẽ có người có thể tạo ra kết nối chân thật và sâu sắc với bạn mặc cho cách biệt về khoảng cách lẫn văn hóa. Đó là điều kì diệu nhất, một người lạ lại có thể giúp đỡ và làm cho ta cảm thấy được lắng nghe và thấu hiểu, kể cả khi những con người gặp mặt thường ngày cũng chưa chắc làm được như vậy.
Tôi mắc chứng rối loạn lo âu, nên việc giao tiếp xã hội không phải điều gì dễ dàng, tôi thường không biết phải nói hay làm gì trước mặt mọi người. Có lẽ tôi đã cô lập chính mình khỏi xung quanh, cố làm hình ảnh của mình mờ nhạt nhất có thể để tránh việc tự làm xấu mặt mình. Nhiều khi, tôi tự hỏi vấn đề của mình là gì, tại sao mình lại giỏi trong việc ngượng ngùng tới vậy. Nhưng với Slowly, mọi thứ lại khác. Tôi có thể suy nghĩ một cách trôi chảy, điều tôi chưa từng nghĩ mình sẽ làm được. Và từ đó, tôi lại nhận ra rằng việc không thích giao tiếp xã hội chả phải một vấn đề lớn, nếu bạn có giống tôi thì cũng không có vấn đề gì hết. Bạn sẽ tìm được những người giống mình và cảm giác nhẹ nhõm sẽ xuất hiện ngay khi bạn cảm thấy được cảm thông, bạn chẳng phải kẻ lạc loài như bạn thường nghĩ.
Suốt gần một năm sử dụng ứng dụng này, tôi đã gặp qua rất nhiều người tuyệt vời, dù không thể gắn bó với tất cả nhưng những kỉ niệm và câu chuyện vẫn luôn nằm trong ký ức của tôi. Vẫn có những người rất tuyệt vời mà tôi vẫn đang kết nối thêm mỗi ngày, bàn luận về những thứ mà chúng tôi yêu, về cuộc sống, chia sẻ góc nhìn của mình và khám phá những điểm chung trong cách nghĩ. Tất cả đều rất mới lạ, tôi đã học thêm được về chính bản thân mình, và cả thế giới rộng lớn mà chúng ta cùng sinh sống. Tôi ngày càng trông đợi vào những gì sẽ xảy đến sau này.
Gửi lời cảm ơn của tôi tới Alex, một cô gái tuyệt vời từ Romania mà tôi gặp qua Slowly, người đã làm bừng sáng những chuỗi ngày tẻ nhạt của tôi chỉ bằng vài phút viết thư cho tôi mỗi ngày.