Dan
Originally written in English. Translated by Lan Anh Lương.
Lúc trẻ, tôi từng được chẩn đoán mắc chứng tự kỉ. Điều này đã làm mẹ tôi ( và cả tôi nữa, khi lớn hơn) rất buồn, biết rằng nó sẽ thực khó cho tôi cũng như toàn bộ cuộc sống về sau để có thể giao tiếp và kết bạn.
Tôi đã lớn lên theo cách đó, và mọi người xung quanh tôi có những mối quan tâm yêu thích hoàn toàn khác và nó không hỗ trợ tôi chút nào, vì vậy tôi không có ai để chia sẻ niềm yêu thích và trò chuyện cùng. Điều đó đã đeo bám xuyên suốt gần như toàn bộ thời học sinh của tôi, ở trường phổ thông, đáng chú ý là tôi đã bị bắt nạt bị ruồng bỏ bởi là đứa có những sở thích kì quái… Tôi quan tâm đến những cuốn sách, việc đọc và viết lách hơn là hòa nhập xã hội, bởi tình trạng của bản thân nên tôi cảm thấy điều đó thật khó. Mọi người thất bại trong việc chia sẻ với tôi và làm tôi cảm thấy tệ.
Tốt nghiệp rồi theo đuổi nghề y, tôi chưa từng cảm thấy cô đơn hơn với một đám những người lạ, cũng bởi chính tôi chưa từng có những người bạn thực sự mà để có thể nói chuyện cả ngày cùng. Cho tới khi tôi khám phá ra ứng dụng này, Slowly, và bắt đầu tìm kiếm những người bạn.
Nó hơi mất thời gian chút đỉnh để đọc cẩn thận tỉ mỉ về những con người khác nhau trên đây, nhưng cuối cùng tôi đã gặp khoảng gần 50 người với những tính cách cực kì thú vị, có những sở thích tương tự tôi và tôi chưa từng nghĩ bản thân lại tuyệt đến vậy.
Giờ đây, tôi biết bản thân có thể được thương yêu và quan tâm bởi chính con người thật và sự độc đáo mà vốn từng bị chối bỏ. Nhờ vào ứng dụng này mà tôi nhận ra rằng bản thân mình không có gì sai trái mà trong thực tế thì con người của tôi còn rất thú vị. Tôi đã gặp rất nhiều người từ mọi nơi trên thế giới và ở những nhóm tuổi khác nhau, và tôi được ở đây bên những con người yêu mến tôi, ngày xửa ngày xưa xa lắc xa lơ… có những nỗi lo lắng và cô đơn.
Cảm ơn Slowly,
Bởi chính các bạn đã chuyển hướng cuộc đời tôi.