fbpx
 Trang chủ
Câu chuyện Slowly  
flor de Luna
flor de Luna | 🇵🇭 Philippines

Originally written in English. Translated by Lan Anh.

“Lạc lối là nơi tuyệt vời để tìm lại chính mình.”
– Michael Faudet

Mình đã không biết bản thân lạc lối, cho đến khi bắt đầu tự vấn bản thân “Mình là ai?”, “Mình muốn trở thành ai?”, “Mình muốn đạt được ước mơ gì?” hay “Mình muốn sống một cuộc đời như thế nào?”.

Mình từng nghĩ rằng mình đã có một kế hoạch rõ ràng trong đầu: tốt nghiệp đúng hạn, vượt qua kỳ thi sát hạch, trở thành một kiến trúc sư thành công và có một cuộc sống ổn định. Ban đầu, mình cứ ngỡ đó chính là hoài bão của mình. Nhưng kế hoạch đó chỉ là những ước mơ mà bản thân cứ đinh ninh là “điều họ mong đợi mình sẽ trở thành”. Và thế là, mình nhận ra mình đã lạc lối mất rồi.

Vài tuần trước, mình quen một người bạn trên ứng dụng này, cô ấy đến từ Scotland. Đọc phần giới thiệu của mình, cô ấy biết rằng mình đang tự học tiếng Tây Ban Nha và đã cho mình vài lời khuyên. Mình rất thích trao đổi thư từ với cô ấy. Chúng mình chia sẻ những câu chuyện về đất nước của nhau, về mùa đông ở nơi cô ấy sống và mùa hè ở nơi mình, đại loại là thế. Mình kể rằng mình chưa bao giờ được trải qua mùa đông, và đó là một trong những ước mơ của mình khi còn nhỏ. Có tuyết rơi ở một đất nước nhiệt đới, nhưng khi lớn lên, mình nhận ra điều đó là không thể. Và rồi, một điều gì đó chợt lóe lên trong tâm trí mình, ước mơ của một đứa trẻ nọ mà giờ đã từ bỏ, thậm chí gần như quên lãng khi trưởng thành.

Ước mơ của một đứa trẻ.

Đây là lúc mình ngộ ra nhiều thứ. Khi đứa trẻ ấy còn nhỏ, người lớn hỏi cô muốn làm gì khi lớn lên. Cô ấy sẽ đưa ra một câu trả lời thật đỗi ngây ngô, mà không biết liệu nó có khả thi hay không. Cô bé ấy muốn trở thành một nhà văn và một nghệ sĩ sống ở nơi xứ người, và tận hưởng tuyết rơi trắng trời. Mình muốn thực hiện ước mơ của cô bé này. Hoặc chí ít là gần nhất có thể, để cho cô ấy được nếm chút hương vị của mùa đông mà cô ấy hằng mong mỏi. Mình muốn cho cô ấy một cuộc sống mà cô ấy từng ước ao. Mình biết việc này sẽ mất một khoảng thời gian. Nhưng mình không muốn buông bỏ cảm giác này. Đây là động lực cho mình tiếp tục vững bước. Những điều mà ta không có đánh động đến cuộc sống của ta nhiều hơn ta nghĩ nhiều lắm.

Qua những cuộc trò chuyện tốt đẹp với người bạn qua thư, cô ấy đã giúp mình nhìn thấu những điều mình muốn làm trong cuộc đời mình.

Đôi khi, lời khuyên tốt nhất lại đến từ một người xa lạ.

 Gửi câu chuyện của bạn

SLOWLY

Bắt đầu kết nối với Thế giới ngay!

4.7   8 Tr+