Trang chủ
Câu chuyện Slowly  
Itsmecatherine
Itsmecatherine | 🇵🇭 Phi-líp-pin
Khi bạn ở trên con đường của sự lạc lối, sẽ có một tia sáng giúp bạn tìm lại chính mình.

Originally written in English. Translated by Rin.

Như những câu chuyện tình bạn khác, mình đã gặp Paulina trong ngày đầu tiên lúc mình học năm nhất cấp ba. Lúc đó mình cố núp bản thân mình sau cuốn sách của Bronte mà mình mang đến lớp để các bạn ấy không nhìn thấy mình, nhưng mà bạn ấy vẫn cố trò chuyện với mình đến nỗi mà mình không thể tìm được cách nào từ chối lời chào hỏi lịch thiệp của bạn ấy.

Bất ngờ là tự nhiên tụi mình dính lại với nhau luôn. Chúng mình giới thiệu về bản thân cho nhau, nói về cuốn sách, nỗi lo sợ về lớp học, và bất cứ thứ gì lóe lên trong đầu tụi mình. Kể từ đó mình đã biết được rằng đó chính là khởi đầu của tình bạn đẹp mang tên hai chúng mình.

Và tất nhiên rồi, tình bạn ấy đã thật sự nở hoa thật rực rỡ – Chúng mình đã trở nên rất thân với nhau. Chúng mình đi học cùng nhau, chia sẻ những phần ăn ở quán cà phê, đi thư viện cùng nhau sau giờ học, và nhắn tin với nhau mỗi tối. Bạn có thể nói rằng lúc đó chúng mình như đeo nhau như sam không thể tách rời luôn ấy.

Cho tới khi tình bạn đẹp đó không còn nữa.

Mình cũng không chắc chắn nguyên do chính xác làm rạn nứt tình bạn này, nhưng mà có thể là có nguyên do gì đó chưa không xác định được đã tách chúng mình ra khỏi nhau. Những dòng tin nhắn trở nên thưa thớt hơn và không còn đều đặn như trước kia nữa; những ngày học tập của chúng mình cứ bị dời lịch; và chúng mình không còn được học tập làm việc cùng nhau nữa.

Mình đã hoàn toàn đánh mất bạn ấy sau khi chúng mình tốt nghiệp cấp ba. Chúng mình học những trường đại học khác nhau và những cuộc trò chuyện đó đã hoàn toàn không còn nữa rồi.

Cứ từng năm trôi qua như thế, mình cũng đã cố gắng nuôi dưỡng vun đắp thêm tình bạn mới. Mình muốn tìm một tình bạn cũng có tần suất, sự kết nối như mình đã từng có với bạn ấy. Đó là lý do tại sao vài tháng trước đó khi mình tình cờ gặp Slowly, mình đã nghĩ rằng “tại sao mình không thử xem như thế nào?”

Và ứng dụng đó thật sự rất tuyệt vời. Mình đã gặp rất nhiều người bạn rất tốt và họ đã lấp đầy khoảng trống tình bạn mà Paulina đã để lại cho mình.

Nhưng mình lại muốn có nhiều bạn hơn. Mình đã cố gắng hết sức, nhưng không có người bạn nào có thể thay thế vị trí của bạn ấy.

Nên mình đã suy nghĩ rất kỹ lưỡng và sau đó mình mặc kệ, không nghĩ gì nữa và mình đã liên hệ lại với bạn ấy và bày tỏ lòng mình với người bạn đó.

Mình đã nói với bạn ấy rằng mình rất nhớ bạn ấy. Rằng mình muốn chúng mình trở lại như trước kia. Mình nhận ra rằng bạn ấy còn lưỡng lự nói chuyện với mình và không có mở lòng ra đón nhận sau ngần ấy năm chúng mình xa cách, nên mình đã nói với bạn ấy nguyên lý hoạt động của slowly và chúng mình có thể dùng ứng dụng đó như là một cách để hàn gắn chúng mình lại từ từ với nhau.

Trong những lá thư đầu tiên ấy, thì tụi mình cũng hay tránh né và cũng chưa được cởi mở với nhau, cứ tàn tàn như vậy đấy. Giống lúc mà bạn mới quen ai đó, bạn cũng sẽ giống như vậy. Nhưng mà sau đó thì tụi mình cũng có tiến triển, chúng mình trò chuyện sâu hơn về nhau – kiểu như là chuyện gì đã xảy ra với chúng mình hay là chúng mình đã bỏ những thứ khác ở phía sau lưng như thế nào. Slowly đã trở thành một phương tiện để chúng mình giãi bày những suy nghĩ và cảm xúc một cách sâu sắc nhất. Và phải công nhận cách đó thật sự hữu hiệu bất ngờ luôn ấy.

Mình chỉ muốn cảm ơn Slowly đã cho chúng mình một con đường để khám phá nhau một lần nữa. Qua ứng dụng này, chúng mình lại có thể đốt nóng tình bạn của chúng mình một lần nữa và được học hỏi thêm từ nhiều người bạn để chúng mình được như ngày hôm nay. Chúng mình có được cơ hội để được bày tỏ những suy nghĩ một cách tự do mà không hề sợ sệt nói ra còn hơn là nhắn tin trực tiếp (chúng mình đều nghĩ là cái dấu ba chấm hay là dòng chữ “đang gõ” thực sự rất làm bọn mình hơi sợ đấy.)

Và mình cũng mới phát hiện ra điều gì đó ở bản thân mà bấy lâu nay nó luôn tồn tại, đó là sự chờ đợi và chờ để được giải tỏa những suy nghĩ và được cảm thông. Giờ mình đã hiểu rồi.

Mình nghĩ là mình nên dừng bút ở đây rồi. Có một thông báo mới hiện lên điện thoại mình-Paulina đang gửi một lá thư tới cho bạn!- và mình không thể nghĩ thêm gì được nữa.

Bạn đọc ơi, mình chuẩn bị nói với bạn ấy là đêm nay mình sẽ yêu bạn ấy đấy.

Mình thật sự rất vui cuối cùng lại tìm được bạn ấy rồi.

 Gửi câu chuyện của bạn

SLOWLY

Bắt đầu kết nối với Thế giới ngay!

4.7   8 Tr+