Japanblossom
Originally written in English. Translated by Nat.
Học kỳ vừa mới kết thúc, và tớ đang tìm thứ gì đó để giết thời gian rảnh rỗi của mình. Cứ đến hè, tớ lại cảm thấy mình không còn được kết nối với bạn bè nữa vì chúng tớ ai cũng rất bận rộn nên không thể gặp nhau được, vì thế tớ biết bản thân mình cần một ứng dụng nào đó vừa khiến tớ bận rộn đồng thời được giao lưu với người khác. Tớ mới quay sang App Store để xem thử. Thật bất ngờ, Slowly lập tức hiện lên trong các đề xuất. Lúc đầu, tớ vẫn còn nghi ngờ. Là một cô gái mới lớn lớn lên với sự gắn liền của công nghệ và mạng xã hội, tớ không nghĩ mình có ngày sẽ phải đợi từng ngày chỉ để nhận một lời hồi âm. Nhưng lúc đó tớ cảm thấy chán và thật sự rất muốn có sự kết nối bên ngoài với mọi người mà không chỉ đến từ gia đình, nên tớ đã gửi đi một vài bức thư có đôi chút thẹn thùng.
Tớ không kỳ vọng nhiều lắm, nhưng mà mấy ngày sau đó, tớ kiểm tra xem điện thoại, và tớ thấy có thông báo hiển thị có lá thư gửi đến. Mặc dù vẫn chưa đọc được bức thư, tớ đã rất háo hức. Sự chờ đợi đó khiến cho tất cả mọi thứ trở nên đáng giá hơn. Tớ đọc được bức thư, tớ càng lướt đọc thư thì càng bật cười. Mặc dù chúng tớ sống ở những đất nước khác nhau cách nhau đến hàng dặm đi nữa, chúng tớ vẫn trở nên rất thân thiết với nhau. Như được tiếp thêm động lực, tớ bắt đầu kết nối với nhiều người cùng tuổi với tớ có những sở thích và đam mê giống tớ.
Tớ hiện theo học các lớp học tiếng Hoa phổ thông ở trường và ước mơ khả năng ngôn ngữ của mình sẽ thông thạo hơn, tớ vì thế còn gửi những lá thư đến những bạn tuổi teen đến từ Trung Quốc, Singapore, và Hồng Kông. Trước sự ngỡ ngàng và vui sướng, tất cả họ đều đã hồi âm thư của tớ. Họ không phán xét chỉ trích tớ vì khả năng viết tiếng Hoa vẫn chưa hoàn thiện. Thay vào đó, họ còn sẵn lòng giúp tớ luyện tập các kỹ năng, và vài người còn kêu tớ dạy Tiếng Anh cho họ nữa. Nhờ có Slowly, tớ lần đầu tiên có cơ hội được trò chuyện với người bản xứ là người Trung Quốc, và tớ hiểu sâu hơn về văn hóa và cuộc sống con người ở Trung.
Mặc dù tớ đã quay lại trường học rồi và tớ cũng không còn dành được nhiều thời gian viết những bức thư, tớ sẽ không bao giờ quên đến sự tác động mạnh mẽ của Slowly chạm đến tớ. Tớ vẫn sẽ ghé thăm ứng dụng mỗi ngày, theo dõi chờ đợi những lá thư gửi đến trên bản đồ với cảm xúc bồi hồi và đếm ngược thời gian xem mấy tiếng nữa lá thư được gửi đến. Tớ bây giờ có thể tự hào nói rằng tiếng Hoa của tớ đã được cải thiện rất nhiều, và tớ có thể nói chuyện với những bạn teen đến từ Senegal, Thụy Điển và Hồng Kông.
Quan trọng hơn hết, Slowly đã chìa đôi bàn tay nắm lấy kéo tớ ra khỏi lớp vỏ bọc hướng nội của mình. Nếu không có ứng dụng này, tớ sẽ mãi không có cơ hội để gặp gỡ những người bạn qua thư mà bây giờ tớ có thể tự hào coi họ là những người bạn thật sự của mình.