Jini
Originally written in English. Translated by vux.
Tôi đã dùng Slowly đến nay đã được khoảng 3 năm rồi. Trong khoảng thời gian ở đây, tôi đã gặp được vô số những con người tuyệt vời, những người đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Có những người đã rời đi trong khi số còn lại đã chọn ở lại. Tôi không nhớ rõ mình đã tìm ra app này như thế nào nữa, nhưng tôi nhớ rằng mình đã thấy nó trên cửa hàng Play và tải nó về. Cũng tốn kha khá thời gian để tôi biết được cách hoạt động của app, và bức thư đầu tiên mà tôi nhận được thực sự khiến tôi rất vui cũng như hào hứng để được đọc nó
Tôi đã luôn tự thấy rằng mình có một tâm hồn già cỗi và muốn được trải nghiệm thử cảm giác có bạn qua thư là như thế nào, tình cờ sao chiếc app này lại hiện lên rất đúng lúc. Một người thích đọc và viết cũng như đã mệt mỏi với như xô bồ của cuộc sống như tôi chỉ muốn có một quãng nghỉ, có lẽ đó là lý do khiến tôi gắn bó với app này lâu đến như vậy. Ngoài ra sưu tầm tem cũng là sở thích của tôi, tôi thấy chúng khá dễ thương đó chứ.
Tôi ở lại vì tình yêu của mình với việc viết lách nhưng tôi cũng không thể ngờ rằng mình có thể gặp được ai đó sẽ hiểu mình như cách mà tôi mong muốn. Điều này thật sự không phải kiểu lãng mạn đâu. Để tôi kể với các bạn, tôi gặp anh ấy vào hồi tháng 2 khi tôi đang vô cùng lo lắng về việc tìm kiếm việc làm. Anh ấy đã gửi cho tôi một bức thư, ngắn thôi, thế mà tôi đã viết lại cho anh ấy rất dài. Vì một vài lí do, tôi luôn có rất nhiều điều để nói. Tôi nhận ra rằng anh ấy cũng giống như tôi, cũng đang bồn chồn chờ đợi phản hồi từ một công ty mà anh ấy ứng tuyển công việc. Chúng tôi đã quyết định viết thư cho nhau sau khi nhận thấy cả hai có nhiều điểm tương đồng và đồng cảm với nhau.
Cảm giác có thứ gì mà mình mong ngóng hàng tuần thật tuyệt, vì chúng tôi chỉ trao đổi thư một lần mỗi tuần. Tôi thích viết những lá thư dài, và anh ấy cũng thế. Nó giống như kiểu thử thách xem ai viết thư dài hơn mỗi tuần vậy. Anh ấy còn nói đùa rằng chúng tôi có thể xuất bản hẳn một cuốn sách chỉ với những lá thư mà hai đứa viết cho nhau thôi đấy. Cuộc trò chuyện của chúng tôi chẳng phải về những chủ đề vĩ mô mà chỉ là những gì xảy ra thường nhật mà thôi, kiểu như ngày hôm nay của bọn tôi thế nào, hoặc công việc hay mấy thứ linh tinh, hay về những trò chơi mà tôi đã chơi trên laptop vì tôi quá chán và đã đạt đến cấp độ 1400 chỉ trong một tháng, hay về việc anh thích đi bộ, uống trà và cuộc đời anh ấy. Tôi còn yêu cả việc anh ấy luôn tỏ ra hào hứng về văn hóa nơi tôi và tất cả những chi tiết nhỏ nhặt trong những bức thư tôi gửi cho anh. Anh ấy luôn cố gắng chú ý tới từng tiểu tiết và luôn cố gắng đính kèm những bức ảnh trong thư của mình nữa. Khi tôi đang có một khoảng thời gian khó khăn thích ứng với mội trường mới vì phải luân chuyển do công việc, anh ấy đã ở đó để động viên tôi. Khi tôi cần có ai đó để than thở, anh ấy sẽ đọc qua lá thư 5000 từ của tôi và trả lời từng đoạn văn một. Mỗi tuần tôi lại được học những điều mới mẻ từ anh ấy, và ảnh cũng không ngần ngại chỉ cho tôi về tập tục và ngôn ngữ nơi anh sống. Đáng tiếc là anh ấy đã ngừng hoạt động trên app và lần cuối tôi nghe về anh là từ tháng 8 năm ngoái
Dù anh ấy không còn ở đây nữa nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn anh vì tất cả. Nếu anh có lướt qua lá thư này, tôi mong anh biết rằng tôi rất biết ơn vì mọi thứ, vì đã trở thành ánh sáng lúc cuộc đời tôi tối tăm nhất. Ngoài ra, em cũng xin lỗi nếu đã không thể giúp đỡ anh những lúc anh cần. Em mong rằng anh sẽ ngày càng hạnh phúc và khỏe mạnh. Anh đã luôn là một người tuyệt vời cũng như một người bạn tốt đối với em!
Chúc anh thật nhiều may mắn và thành công!