Những câu chuyện Slowly
Bạn qua thư mà bạn chỉ có thể tìm thấy trên Slowly
You do not have to be worried about being judged or misinterpreted at all. Everyone is so welcoming and accepting.
Tôi có thể nói về những chuyện lặt vặt mà từ trước đến giờ chưa có ai nghe điều đó từ tôi.
I could open up and my insecurities of fitting in were understood with curious encouragement.
Chúng tôi đã nói chuyện thoải mái như trong ứng dụng, đi dạo quanh trung tâm thương mại và ăn món tráng miệng tại Dippin’ Dots...
Không phải ai cũng hợp với những bức thư. Mình đã từng gửi những bức thư vào sinh nhật của bạn bè. Và họ, chẳng sai lần nào, chưa từng viết lại.
Trái đất có thể là một nơi đáng sợ và hỗn loạn, nhưng nó cảm thấy như một ngôi nhà hơn khi bạn biết rằng có những người cách đó hàng nghìn dặm sẵn sàng đối mặt với những thử thách ở đây cùng bạn.
Of course, sociophobia didn't go anywhere, but it became easier to live with it.
Tôi đã yêu những bức thư của cô ấy trước khi biết tên thật của cô ấy, hoặc trước khi thấy khuôn mặt của cô ấy, một bức ảnh; qua những bức thư của cô ấy, tôi đã thấy điều quan trọng: linh hồn của cô ấy.
Mình cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện qua màn hình máy tính hoặc điện thoại vì vậy việc tham gia vào cộng đồng này.
I didn't know I was about to meet someone new to talk on a deeper level about everything.
I uninstalled and reinstalled the app about four time until I made my mind to stick to it and really try it out.
Anh ấy ở nửa vòng trái đất, và tôi cảm thấy gần gũi với anh ấy hơn hầu hết mọi người.