fbpx
Eruhime

Eruhime

🇸🇬 Singapore
Câu chuyện Slowly

Originally written in English. Translated by AhhThais.

Khi dần lớn lên, tớ cảm thấy mình lạc khỏi mọi thứ. Nó vừa là vì những định kiến, những khuôn mẫu của một xã hội tốt đẹp.

Khi tớ sống ở các thành phố, đó là cảm giác mệt mỏi bởi sự đông đúc, mọi người sống cuộc sống của riêng họ và tất cả những gương mặt ấy đều ẩn chứ sự xa lạ dành cho nhau. Những cuộc trò chuyện vô thường chỉ nằm lại những câu nói “Xin chào, bạn thế nào?” và nối liền với điều ấy là những câu trả lời nhạt nhẽo theo khuôn mẫu “Tôi ổn, cảm ơn cậu.”. Olivia Liang đã từ chia sẻ rằng “Nỗi cô đơn luôn bao lấy bạn ở mọi lúc, nhưng nỗi cô đơn lại mang đến cho bạn một hương vị khác lạ, khác biệt so với sự đông đúc ngoài kia.”. Kẹt trong một nơi cô đơn, tớ bắt đầu che đi gương mặt bản thân thông qua thế giới trò chơi trực tuyến, vừa là một sở thích nhỏ lại vừa là chiếc cầu nối để tớ có thể kết nối với mọi người trên thế giới. Nhưng rồi…

Tất cả đều kết thúc, những trò chơi, những kỷ niệm đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh, các trò chơi dần mất đi sức hút, dần mất đi những cộng đồng người chơi và tới cuối cùng, tất cả đều mất đi.

Khao khát có được những người bạn trong tớ dường như ngày càng mãnh liệt sau những lần như vậy. Và rồi đến một ngày, khi tớ đang lau dọn ngôi nhà của mình cho mùa xuân, tớ tìm thấy những bức thư cũ của chú mình được gửi đến từ Malaysia và Brunei. Tớ dường như bị cuốn hút vào những bức thư ấy, nó đã khiến tớ muốn tìm kiếm cho mình những con người đặc biệt, người mà sẽ cùng tớ gửi thư. Và rồi đến vào khoảng những ngày đầu của năm 2017 ~ 2018, tớ tìm thấy Slowly.

Tớ tò mò và tìm hiểu về Slowly, những bức thư dần tới với tớ từ những người bạn ở phương xa – những người mà đã chia sẻ cho tớ những kinh nghiệm trong cuộc sống, và đã cùng tớ đưa ra những lời động viên cùng bước tiến trước mọi trở ngại. Và trong số những người bạn ấy, có một người bạn đã đi cùng với tớ trong những 2 năm, chúng tớ đều là người dân Đông Nam Á. Cùng nhau cả hai chúng tớ so sánh về những khác biệt trong văn hóa, học hỏi và chấp nhận những điểm khác biệt đầy thú vị của nhau. Những điều này dường như gieo vào tớ những hy vọng về một xã hội mà ở đó, mọi người sẽ vui lòng với những khác biệt của nhau, họ cùng nhau cởi mở với mọi thứ, họ sẽ bước chân vào việc tìm hiểu và học hỏi về lý do và ý nghĩa của những sự việc thay vì nhảy bổ vào phê phán, đánh giá với chả một tí căn cứ nào.

Và gửi đến Slowly Team, tớ đã suy nghĩ đi nghĩ lại hai lần để viết ra chia sẻ của mình, sau cùng thì tớ đã có can đảm để làm ra việc này (tất nhiên là sau rất nhiều lần thử 😅 ). Tớ muốn gửi đến lời yêu thương sâu sắc cho các bạn – Slowly team, và cũng vô cùng cảm ơn các bạn vì đã tạo ra một ứng dụng tuyệt vời như này, tin tớ đi, tớ sẽ luôn là người ủng hộ trung thành cho các bạn đến mãi sau này. Cảm ơn các bạn và kể cả những người bạn trên Slowly, tớ hy vọng rằng các cậu sẽ tận hưởng khoảng thời gian của mình, cả thể chia sẻ những suy nghĩ và gửi nó đến những người bạn đầy xa lạ nhưng cũng đầy thân quen.

Ký tên, Eruhime.

© 2024 Slowly Communications Ltd.    
Điều khoản dịch vụ     Chính sách bảo mật     Cookies